Miami, bang Florida (Mỹ). Thí nghiệm đầu tiên diễn ra vào ngày 18/7/2001, kết quả mĩ mãn. Ở mỗi máy bay, các phi công mang theo 1 loại bột để thả xuống những đám mây chứa đầy hơi nước. Ngày hôm đó, đám mây xám dài 1,6 km, ở độ cao 4km, cần hơn 4000 kg bột này để xua nó đi, các nhà khao học chỉ giải thích rất đơn giản, đó là 1 quá trình thấm ẩm.
Chất bột này hút được 1 lượng chất lỏng lớn gấp 1000 --> 3000 lần trọng lượng bột sử dụng, còn để hút lớp dầu loang, vũng axit..
Loại bột này được tạo nên từ những phân tử Polyme, loại thông dụng nhất là polystyren. CHúng cấu tạo từ C và H, trông giống sợi mì ống, dài 3 micromet.
ở trạng thái phình phường chúng ở dạng gập lại và cuộn quanh nhau kiểu ống chỉ í. Gặp nước chúng nở ra, ở lượng vừa đủ, các chú polyme sẽ tạo thành hệ thống chuỗi dài rối rắm, vây hãm chất lỏng và thế là
:
Mỗi gram bột này óc thể hút được 1000g nước, số lượng nước này ễ ít hơn nếu là nước mặn. Vì dưới sự hiện diện của muối, các chú polyme sẽ "vuốt mặt nể mũi" mà trở lại dạng hình cuộn. :D
Khi các dũng sĩ diệt bão đã hoàn thành nhiệm vụ, chúng sẽ rơi xuống đại dương, giữa vùng muối, các chú ấy sẽ úm xì bùa biến mất giữa đại dương lalala. Các chú ấy có tính tự hủy, ko độc hại cho môi trường tẹo nào.
Thật ra, nó chính là loại bột được sử dụng trong "áo giáp" của tụi nhóc, nói dễ hiểu như Booby Fresh đó ^^
Mình ko hiểu tại sao, từ năm 2001 đến giờ lận rồi mà nước mình ko sử dụng chúng? Có phải vì giả cả thị trường quá đắt ko nhỉ? Bạn nào biết thêm gì, nói mình nghe với :D